发 fā 乐 yuè 清 qīng 县 xiàn 岑 cén 山 shān 亭 tíng - - 张 zhāng 翥 zhù
百 bǎi 尺 chǐ 新 xīn 亭 tíng 起 qǐ 碧 bì 岑 cén , , 长 zhǎng 藤 téng 古 gǔ 木 mù 郁 yù 萧 xiāo 森 sēn 。 。
山 shān 重 chóng 山 shān 掩 yǎn 分 fēn 吴 wú 越 yuè , , 潮 cháo 落 luò 潮 cháo 生 shēng 自 zì 古 gǔ 今 jīn 。 。
飞 fēi 鸟 niǎo 去 qù 边 biān 浮 fú 海 hǎi 色 sè , , 夕 xī 阳 yáng 明 míng 处 chù 散 sàn 秋 qiū 阴 yīn 。 。
五 wǔ 云 yún 长 zhǎng 近 jìn 仙 xiān 台 tái 上 shàng , , 时 shí 听 tīng 鸾 luán 箫 xiāo 月 yuè 下 xià 吟 yín 。 。
发乐清县岑山亭。元代。张翥。百尺新亭起碧岑,长藤古木郁萧森。 山重山掩分吴越,潮落潮生自古今。 飞鸟去边浮海色,夕阳明处散秋阴。 五云长近仙台上,时听鸾箫月下吟。