过 guò 潘 pān 孺 rú 朗 lǎng 绮 qǐ 绚 xuàn 堂 táng 次 cì 郑 zhèng 太 tài 史 shǐ 韵 yùn - - 梁 liáng 元 yuán 柱 zhù
出 chū 关 guān 身 shēn 便 biàn 谪 zhé 神 shén 仙 xiān , , 别 bié 院 yuàn 逢 féng 君 jūn 小 xiǎo 洞 dòng 天 tiān 。 。
作 zuò 赋 fù 自 zì 知 zhī 惭 cán 锦 jǐn 绣 xiù , , 闲 xián 居 jū 原 yuán 是 shì 拥 yōng 嫏 láng 嬛 huán 。 。
当 dāng 窗 chuāng 雨 yǔ 沫 mò 琅 láng 函 hán 润 rùn , , 扑 pū 席 xí 花 huā 明 míng 绮 qǐ 槛 kǎn 鲜 xiān 。 。
况 kuàng 有 yǒu 珀 pò 光 guāng 传 chuán 玉 yù 碗 wǎn , , 夜 yè 深 shēn 一 yī 话 huà 已 yǐ 重 zhòng 元 yuán 。 。
过潘孺朗绮绚堂次郑太史韵。明代。梁元柱。出关身便谪神仙,别院逢君小洞天。 作赋自知惭锦绣,闲居原是拥嫏嬛。 当窗雨沫琅函润,扑席花明绮槛鲜。 况有珀光传玉碗,夜深一话已重元。