曾 céng 旅 lǚ 庵 ān 先 xiān 生 shēng 螺 luó 江 jiāng 寄 jì 诗 shī 见 jiàn 怀 huái - - 张 zhāng 穆 mù
迢 tiáo 遥 yáo 霜 shuāng 雁 yàn 下 xià 寒 hán 轩 xuān , , 十 shí 载 zài 离 lí 情 qíng 远 yuǎn 见 jiàn 存 cún 。 。
地 dì 隔 gé 岭 lǐng 云 yún 难 nán 阻 zǔ 梦 mèng , , 郊 jiāo 无 wú 戎 róng 马 mǎ 愿 yuàn 加 jiā 餐 cān 。 。
感 gǎn 知 zhī 谁 shuí 更 gèng 孙 sūn 阳 yáng 重 zhòng , , 勿 wù 剪 jiǎn 人 rén 犹 yóu 召 zhào 伯 bó 尊 zūn 。 。
敢 gǎn 负 fù 平 píng 生 shēng 尘 chén 外 wài 意 yì , , 终 zhōng 年 nián 行 xíng 迹 jī 托 tuō 空 kōng 门 mén 。 。
曾旅庵先生螺江寄诗见怀。明代。张穆。迢遥霜雁下寒轩,十载离情远见存。 地隔岭云难阻梦,郊无戎马愿加餐。 感知谁更孙阳重,勿剪人犹召伯尊。 敢负平生尘外意,终年行迹托空门。