僧 sēng 房 fáng 假 jiǎ 榻 tà - - 陆 lù 游 yóu
过 guò 尽 jǐn 青 qīng 山 shān 唤 huàn 渡 dù 船 chuán , , 晚 wǎn 窗 chuāng 洗 xǐ 脚 jiǎo 卧 wò 僧 sēng 毡 zhān 。 。
剩 shèng 偿 cháng 平 píng 日 rì 清 qīng 游 yóu 愿 yuàn , , 更 gèng 结 jié 来 lái 生 shēng 熟 shú 睡 shuì 缘 yuán 。 。
吞 tūn 啄 zhuó 渐 jiàn 稀 xī 如 rú 老 lǎo 鹤 hè , , 鸣 míng 声 shēng 已 yǐ 断 duàn 似 shì 寒 hán 蝉 chán 。 。
旁 páng 观 guān 莫 mò 苦 kǔ 嘲 cháo 痴 chī 钝 dùn , , 此 cǐ 妙 miào 吾 wú 宗 zōng 秘 mì 不 bù 传 chuán 。 。
僧房假榻。宋代。陆游。过尽青山唤渡船,晚窗洗脚卧僧毡。 剩偿平日清游愿,更结来生熟睡缘。 吞啄渐稀如老鹤,鸣声已断似寒蝉。 旁观莫苦嘲痴钝,此妙吾宗秘不传。