獐 zhāng - - 何 hé 景 jǐng 明 míng
碧 bì 山 shān 谁 shuí 放 fàng 汝 rǔ , , 华 huá 馆 guǎn 故 gù 相 xiāng 羁 jī 。 。
野 yě 性 xìng 看 kàn 人 rén 骇 hài , , 闲 xián 身 shēn 顾 gù 影 yǐng 疑 yí 。 。
草 cǎo 香 xiāng 春 chūn 过 guò 处 chù , , 花 huā 暖 nuǎn 昼 zhòu 眠 mián 时 shí 。 。
无 wú 限 xiàn 云 yún 林 lín 李 lǐ , , 樊 fán 笼 lóng 只 zhǐ 自 zì 悲 bēi 。 。
獐。明代。何景明。碧山谁放汝,华馆故相羁。 野性看人骇,闲身顾影疑。 草香春过处,花暖昼眠时。 无限云林李,樊笼只自悲。