答 dá 娄 lóu 原 yuán 善 shàn 见 jiàn 寄 jì 村 cūn 庄 zhuāng 诗 shī - - 张 zhāng 吉 jí
自 zì 缚 fù 柴 chái 扉 fēi 面 miàn 竹 zhú 林 lín , , 竹 zhú 梢 shāo 垂 chuí 雨 yǔ 互 hù 升 shēng 沉 chén 。 。
悬 xuán 知 zhī 伯 bó 子 zi 坐 zuò 中 zhòng 意 yì , , 却 què 即 jí 宣 xuān 尼 ní 川 chuān 上 shàng 心 xīn 。 。
莞 wǎn 尔 ěr 相 xiāng 延 yán 多 duō 野 yě 客 kè , , 巍 wēi 然 rán 端 duān 拥 yōng 只 zhǐ 云 yún 襟 jīn 。 。
出 chū 门 mén 步 bù 步 bù 皆 jiē 生 shēng 意 yì , , 山 shān 到 dào 鹅 é 湖 hú 觉 jué 已 yǐ 深 shēn 。 。
答娄原善见寄村庄诗。明代。张吉。自缚柴扉面竹林,竹梢垂雨互升沉。 悬知伯子坐中意,却即宣尼川上心。 莞尔相延多野客,巍然端拥只云襟。 出门步步皆生意,山到鹅湖觉已深。