次 cì 韵 yùn 病 bìng 起 qǐ - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
天 tiān 时 shí 人 rén 事 shì 不 bù 相 xiāng 寻 xún , , 遽 jù 食 shí 蒸 zhēng 豚 tún 废 fèi 古 gǔ 吟 yín 。 。
谁 shuí 感 gǎn 亲 qīn 颜 yán 前 qián 约 yuē 短 duǎn , , 常 cháng 知 zhī 圣 shèng 日 rì 后 hòu 缘 yuán 深 shēn 。 。
风 fēng 云 yún 亹 wěi 亹 wěi 天 tiān 边 biān 路 lù , , 霜 shuāng 露 lù 愔 yīn 愔 yīn 壁 bì 上 shàng 琴 qín 。 。
我 wǒ 亦 yì 临 lín 风 fēng 频 pín 拭 shì 目 mù , , 看 kàn 悬 xuán 金 jīn 印 yìn 到 dào 山 shān 林 lín 。 。
次韵病起。宋代。李之仪。天时人事不相寻,遽食蒸豚废古吟。 谁感亲颜前约短,常知圣日后缘深。 风云亹亹天边路,霜露愔愔壁上琴。 我亦临风频拭目,看悬金印到山林。