踏 tà 莎 suō 行 xíng 寒 hán 钟 zhōng - - 许 xǔ 嗣 sì 隆 lóng
忽 hū 到 dào 青 qīng 帘 lián , , 来 lái 从 cóng 绀 gàn 宇 yǔ 。 。
疏 shū 疏 shū 密 mì 密 mì 闲 xián 中 zhōng 数 shù 。 。
灯 dēng 花 huā 敲 qiāo 落 luò 未 wèi 曾 zēng 停 tíng , , 寒 hán 宵 xiāo 寂 jì 寂 jì 长 zhǎng 如 rú 许 xǔ 。 。
响 xiǎng 断 duàn 霜 shuāng 中 zhōng , , 音 yīn 回 huí 风 fēng 处 chù 。 。
乡 xiāng 园 yuán 有 yǒu 梦 mèng 难 nán 归 guī 去 qù 。 。
愁 chóu 来 lái 空 kōng 外 wài 湿 shī 无 wú 声 shēng , , 潇 xiāo 潇 xiāo 销 xiāo 尽 jǐn 黄 huáng 昏 hūn 雨 yǔ 。 。
踏莎行 寒钟。清代。许嗣隆。忽到青帘,来从绀宇。 疏疏密密闲中数。 灯花敲落未曾停,寒宵寂寂长如许。 响断霜中,音回风处。 乡园有梦难归去。 愁来空外湿无声,潇潇销尽黄昏雨。