海 hǎi 棠 táng 白 bái 头 tóu 翁 wēng - - 曹 cáo 义 yì
独 dú 怜 lián 幽 yōu 鸟 niǎo 有 yǒu 何 hé 愁 chóu , , 飞 fēi 向 xiàng 花 huā 间 jiān 也 yě 白 bái 头 tóu 。 。
应 yìng 是 shì 春 chūn 归 guī 留 liú 不 bú 住 zhù , , 东 dōng 风 fēng 啼 tí 断 duàn 恨 hèn 无 wú 休 xiū 。 。
海棠白头翁。明代。曹义。独怜幽鸟有何愁,飞向花间也白头。 应是春归留不住,东风啼断恨无休。