挽 wǎn 老 lǎo 先 xiān 生 shēng 高 gāo 味 wèi 道 dào 之 zhī 祖 zǔ 也 yě 时 shí 因 yīn 过 guò 其 qí 家 jiā 见 jiàn 壁 bì 上 shàng 所 suǒ 题 tí 之 zhī 诗 shī 故 gù 和 hé 其 qí 韵 yùn - - 曹 cáo 义 yì
翰 hàn 墨 mò 淋 lín 漓 lí 色 sè 尚 shàng 鲜 xiān , , 竟 jìng 骑 qí 玄 xuán 鹤 hè 上 shàng 辽 liáo 天 tiān 。 。
别 bié 来 lái 十 shí 载 zài 重 zhòng 相 xiāng 迥 jiǒng , , 读 dú 罢 bà 题 tí 文 wén 思 sī 惘 wǎng 然 rán 。 。
挽老先生高味道之祖也时因过其家见壁上所题之诗故和其韵。明代。曹义。翰墨淋漓色尚鲜,竟骑玄鹤上辽天。 别来十载重相迥,读罢题文思惘然。