雷 léi 火 huǒ 焚 fén 故 gù 宫 gōng 白 bái 塔 tǎ - - 张 zhāng 翥 zhù
声 shēng 声 shēng 起 qǐ 蛰 zhé 乍 zhà 闻 wén 雷 léi , , 骤 zhòu 落 luò 千 qiān 山 shān 白 bái 雨 yǔ 来 lái 。 。
恐 kǒng 有 yǒu 怪 guài 龙 lóng 遭 zāo 电 diàn 取 qǔ , , 未 wèi 应 yīng 佛 fó 塔 tǎ 被 bèi 魔 mó 灾 zāi 。 。
人 rén 传 chuán 妖 yāo 鸟 niǎo 生 shēng 讹 é 火 huǒ , , 谁 shuí 觅 mì 胡 hú 僧 sēng 话 huà 劫 jié 灰 huī 。 。
岂 qǐ 复 fù 神 shén 灵 líng 有 yǒu 遗 yí 恨 hèn , , 冷 lěng 烟 yān 残 cán 烬 jìn 满 mǎn 荒 huāng 台 tái 。 。
雷火焚故宫白塔。元代。张翥。声声起蛰乍闻雷,骤落千山白雨来。 恐有怪龙遭电取,未应佛塔被魔灾。 人传妖鸟生讹火,谁觅胡僧话劫灰。 岂复神灵有遗恨,冷烟残烬满荒台。