泰和萧君还拙以青乌氏客端州十六寒暑矣馆于余者甫三年乡思忽动孤舟遄发既惜其别复望其来乃留其家还拙以古人行谈古人术往往能取今人信第今人得还拙曰地师余得之曰人师也故于其言别也既为之治装复为之赋诗拼音

泰和萧君还拙以青乌氏客端州十六寒暑矣馆于余者甫三年乡思忽动孤舟遄发既惜其别复望其来乃留其家还拙以古人行谈古人术往往能取今人信第今人得还拙曰地师余得之曰人师也故于其言别也既为之治装复为之赋诗朗读

tài xiāo jūn hái zhuō qīng shì duān zhōu shí liù hán shǔ guǎn zhě sān nián xiāng dòng zhōu chuán bié wàng lái nǎi liú jiā hái zhuō rén xíng tán rén shù wǎng wǎng néng jīn rén xìn jīn rén hái zhuō yuē shī zhī yuē rén shī yán bié wèi zhī zhì zhuāng wèi zhī shī - - zhāng xuān

绿 shǒu zhōng zhàng jīn hán zhǒu hòu shū

féng rén wèn fāng cùn zhī ěr miào kān

shuí wèi yóu wén shí yǒu

chóng lái xiū suì yīng niàn lǎo xián