秋 qiū 夜 yè 江 jiāng 行 xíng 客 kè 有 yǒu 歌 gē 唐 táng 人 rén 野 yě 旷 kuàng 天 tiān 低 dī 树 shù 江 jiāng 空 kōng 月 yuè 近 jìn 人 rén 之 zhī 句 jù 因 yīn 用 yòng 为 wèi 韵 yùn - - 张 zhāng 萱 xuān
疏 shū 林 lín 寒 hán 有 yǒu 叶 yè , , 野 yě 水 shuǐ 净 jìng 无 wú 风 fēng 。 。
潮 cháo 声 shēng 孤 gū 枕 zhěn 到 dào , , 秋 qiū 色 sè 一 yī 江 jiāng 空 kōng 。 。
秋夜江行客有歌唐人野旷天低树江空月近人之句因用为韵。明代。张萱。疏林寒有叶,野水净无风。 潮声孤枕到,秋色一江空。