闻 wén 内 nèi 子 zǐ 讣 fù - - 张 zhāng 嗣 sì 纲 gāng
坐 zuò 来 lái 孤 gū 馆 guǎn 转 zhuǎn 凄 qī 清 qīng , , 一 yī 捧 pěng 乡 xiāng 书 shū 涕 tì 自 zì 零 líng 。 。
老 lǎo 鹤 hè 忽 hū 闻 wén 归 guī 表 biǎo 柱 zhù , , 断 duàn 鸿 hóng 哀 āi 急 jí 到 dào 沙 shā 汀 tīng 。 。
客 kè 居 jū 寂 jì 寂 jì 谁 shuí 堪 kān 叹 tàn , , 世 shì 事 shì 茫 máng 茫 máng 不 bù 可 kě 听 tīng 。 。
遥 yáo 想 xiǎng 狐 hú 班 bān 心 xīn 欲 yù 折 zhé , , 不 bù 堪 kān 回 huí 首 shǒu 夜 yè 冥 míng 冥 míng 。 。
闻内子讣。明代。张嗣纲。坐来孤馆转凄清,一捧乡书涕自零。 老鹤忽闻归表柱,断鸿哀急到沙汀。 客居寂寂谁堪叹,世事茫茫不可听。 遥想狐班心欲折,不堪回首夜冥冥。