雨 yǔ 发 fā 常 cháng 山 shān - - 张 zhāng 以 yǐ 宁 níng
仆 pū 夫 fū 趣 qù 予 yǔ 起 qǐ , , 初 chū 日 rì 出 chū 林 lín 间 jiān 。 。
既 jì 雨 yǔ 纵 zòng 横 héng 水 shuǐ , , 无 wú 云 yún 远 yuǎn 近 jìn 山 shān 。 。
马 mǎ 嘶 sī 芳 fāng 草 cǎo 去 qù , , 燕 yàn 语 yǔ 落 luò 花 huā 闲 xián 。 。
且 qiě 喜 xǐ 边 biān 陲 chuí 定 dìng , , 长 zhǎng 逢 féng 戍 shù 卒 zú 还 hái 。 。
雨发常山。明代。张以宁。仆夫趣予起,初日出林间。 既雨纵横水,无云远近山。 马嘶芳草去,燕语落花闲。 且喜边陲定,长逢戍卒还。