次 cì 韵 yùn 安 ān 庆 qìng 汪 wāng 仲 zhòng 暹 xiān 超 chāo 然 rán 亭 tíng - - 张 zhāng 以 yǐ 宁 níng
超 chāo 然 rán 之 zhī 亭 tíng 舒 shū 水 shuǐ 上 shàng , , 绝 jué 景 jǐng 乃 nǎi 得 dé 天 tiān 公 gōng 偏 piān 。 。
石 shí 柱 zhù 秋 qiū 开 kāi 金 jīn 菡 hàn 萏 dàn , , 星 xīng 河 hé 夜 yè 落 luò 玉 yù 觥 gōng 船 chuán 。 。
独 dú 骑 qí 麒 qí 麟 lín 上 shàng 倒 dào 景 jǐng , , 下 xià 视 shì 蠛 miè 蠓 měng 空 kōng 飞 fēi 烟 yān 。 。
舞 wǔ 雩 yú 人 rén 去 qù 忽 hū 千 qiān 古 gǔ , , 令 lìng 我 wǒ 望 wàng 之 zhī 心 xīn 惘 wǎng 然 rán 。 。
次韵安庆汪仲暹超然亭。明代。张以宁。超然之亭舒水上,绝景乃得天公偏。 石柱秋开金菡萏,星河夜落玉觥船。 独骑麒麟上倒景,下视蠛蠓空飞烟。 舞雩人去忽千古,令我望之心惘然。