晏 yàn 起 qǐ 偶 ǒu 成 chéng 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 元 yuán 凯 kǎi
晏 yàn 起 qǐ 山 shān 窗 chuāng 漱 shù 石 shí 泉 quán , , 风 fēng 花 huā 片 piàn 片 piàn 蝶 dié 娟 juān 娟 juān 。 。
鸱 chī 夷 yí 有 yǒu 腹 fù 容 róng 吾 wú 醉 zuì , , 匏 páo 系 xì 无 wú 心 xīn 取 qǔ 世 shì 怜 lián 。 。
扬 yáng 子 zi 为 wèi 贫 pín 犹 yóu 执 zhí 戟 jǐ , , 张 zhāng 平 píng 非 fēi 老 lǎo 欲 yù 归 guī 田 tián 。 。
杖 zhàng 头 tóu 莫 mò 讶 yà 空 kōng 携 xié 去 qù , , 耐 nài 可 kě 春 chūn 衣 yī 典 diǎn 百 bǎi 钱 qián 。 。
晏起偶成二首。明代。张元凯。晏起山窗漱石泉,风花片片蝶娟娟。 鸱夷有腹容吾醉,匏系无心取世怜。 扬子为贫犹执戟,张平非老欲归田。 杖头莫讶空携去,耐可春衣典百钱。