腊 là 尽 jǐn 同 tóng 楚 chǔ 伯 bó 縆 gēng 公 gōng 登 dēng 观 guān 音 yīn 山 shān - - 梁 liáng 民 mín 相 xiāng
岁 suì 晏 yàn 空 kōng 门 mén 未 wèi 闭 bì 关 guān , , 幽 yōu 寻 xún 犹 yóu 得 dé 共 gòng 跻 jī 攀 pān 。 。
沧 cāng 桑 sāng 坐 zuò 识 shí 恒 héng 沙 shā 外 wài , , 身 shēn 世 shì 真 zhēn 成 chéng 泡 pào 影 yǐng 间 jiān 。 。
远 yuǎn 树 shù 依 yī 微 wēi 孤 gū 鸟 niǎo 没 méi , , 夕 xī 阳 yáng 明 míng 灭 miè 片 piàn 帆 fān 还 hái 。 。
谁 shéi 知 zhī 咫 zhǐ 尺 chǐ 云 yún 林 lín 好 hǎo , , 招 zhāo 隐 yǐn 何 hé 劳 láo 更 gèng 买 mǎi 山 shān 。 。
腊尽同楚伯縆公登观音山。明代。梁民相。岁晏空门未闭关,幽寻犹得共跻攀。 沧桑坐识恒沙外,身世真成泡影间。 远树依微孤鸟没,夕阳明灭片帆还。 谁知咫尺云林好,招隐何劳更买山。