丝 sī 海 hǎi 棠 táng - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
紫 zǐ 茎 jīng 红 hóng 心 xīn 七 qī 缕 lǚ 丝 sī , , 敛 liǎn 藏 cáng 春 chūn 色 sè 许 xǔ 多 duō 时 shí 。 。
上 shàng 林 lín 回 huí 首 shǒu 皆 jiē 零 líng 落 luò , , 独 dú 趁 chèn 西 xī 风 fēng 艳 yàn 冶 yě 姿 zī 。 。
丝海棠。明代。张天赋。紫茎红心七缕丝,敛藏春色许多时。 上林回首皆零落,独趁西风艳冶姿。