和 hé 胡 hú 介 jiè 石 shí 掌 zhǎng 教 jiào 立 lì 春 chūn 写 xiě 怀 huái - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
运 yùn 转 zhuàn 三 sān 阳 yáng 推 tuī 去 qù 阴 yīn , , 杏 xìng 坛 tán 春 chūn 暖 nuǎn 锦 jǐn 成 chéng 林 lín 。 。
墨 mò 池 chí 化 huà 雨 yǔ 无 wú 穷 qióng 妙 miào , , 学 xué 海 hǎi 惊 jīng 澜 lán 莫 mò 测 cè 深 shēn 。 。
转 zhuǎn 眼 yǎn 瓜 guā 期 qī 当 dāng 有 yǒu 待 dài , , 思 sī 家 jiā 魂 hún 梦 mèng 莫 mò 相 xiāng 侵 qīn 。 。
天 tiān 涯 yá 万 wàn 里 lǐ 逢 féng 乡 xiāng 曲 qū , , 星 xīng 斗 dǒu 同 tóng 倾 qīng 北 běi 望 wàng 心 xīn 。 。
和胡介石掌教立春写怀。明代。张天赋。运转三阳推去阴,杏坛春暖锦成林。 墨池化雨无穷妙,学海惊澜莫测深。 转眼瓜期当有待,思家魂梦莫相侵。 天涯万里逢乡曲,星斗同倾北望心。