梅 méi 轩 xuān 别 bié 号 hào 为 wèi 浏 liú 寿 shòu 德 dé 张 zhāng 宥 yòu 题 tí - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
一 yī 轮 lún 月 yuè 照 zhào 梅 méi 花 huā 卷 juǎn , , 万 wàn 点 diǎn 春 chūn 回 huí 铁 tiě 树 shù 枝 zhī 。 。
欹 yī 枕 zhěn 梦 mèng 魂 hún 清 qīng 彻 chè 骨 gǔ , , 开 kāi 窗 chuāng 风 fēng 味 wèi 暗 àn 投 tóu 机 jī 。 。
孤 gū 山 shān 放 fàng 鹤 hè 雪 xuě 消 xiāo 候 hòu , , 商 shāng 鼎 dǐng 调 tiáo 羹 gēng 子 zi 熟 shú 时 shí 。 。
无 wú 限 xiàn 可 kě 人 rén 天 tiān 意 yì 思 sī , , 穷 qióng 冬 dōng 冷 lěng 处 chù 挺 tǐng 丰 fēng 姿 zī 。 。
梅轩别号为浏寿德张宥题。明代。张天赋。一轮月照梅花卷,万点春回铁树枝。 欹枕梦魂清彻骨,开窗风味暗投机。 孤山放鹤雪消候,商鼎调羹子熟时。 无限可人天意思,穷冬冷处挺丰姿。