登 dēng 太 tài 华 huá 寺 sì 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 紞 dǎn
太 tài 华 huá 嵯 cuó 峨 é 一 yī 望 wàng 遥 yáo , , 到 dào 门 mén 犹 yóu 碍 ài 过 guò 溪 xī 桥 qiáo 。 。
慈 cí 云 yún 长 zhǎng 见 jiàn 阶 jiē 前 qián 起 qǐ , , 孽 niè 火 huǒ 都 dōu 来 lái 海 hǎi 上 shàng 消 xiāo 。 。
屋 wū 近 jìn 树 shù 阴 yīn 晴 qíng 亦 yì 暗 àn , , 砚 yàn 涵 hán 竹 zhú 露 lù 夜 yè 还 hái 潮 cháo 。 。
从 cóng 今 jīn 剩 shèng 买 mǎi 游 yóu 山 shān 屐 jī , , 野 yě 客 kè 无 wú 妨 fáng 屡 lǚ 见 jiàn 招 zhāo 。 。
登太华寺二首。明代。张紞。太华嵯峨一望遥,到门犹碍过溪桥。 慈云长见阶前起,孽火都来海上消。 屋近树阴晴亦暗,砚涵竹露夜还潮。 从今剩买游山屐,野客无妨屡见招。