玄 xuán 览 lǎn 亭 tíng 小 xiǎo 坐 zuò 怀 huái 白 bái 鹤 hè 山 shān 人 rén - - 许 xǔ 相 xiāng 卿 qīng
远 yuǎn 寺 sì 疏 shū 钟 zhōng 送 sòng 夕 xī 阳 yáng , , 危 wēi 阑 lán 独 dú 凭 píng 放 fàng 歌 gē 长 zhǎng 。 。
高 gāo 鸿 hóng 望 wàng 迥 jiǒng 暮 mù 天 tiān 碧 bì , , 野 yě 蝶 dié 愁 chóu 牵 qiān 霜 shuāng 叶 yè 黄 huáng 。 。
对 duì 影 yǐng 作 zuò 双 shuāng 真 zhēn 自 zì 爱 ài , , 百 bǎi 年 nián 强 qiáng 半 bàn 尚 shàng 须 xū 忙 máng 。 。
深 shēn 踪 zōng 懒 lǎn 性 xìng 过 guò 从 cóng 断 duàn , , 犹 yóu 忆 yì 清 qīng 吟 yín 旧 jiù 楚 chǔ 狂 kuáng 。 。
玄览亭小坐怀白鹤山人。明代。许相卿。远寺疏钟送夕阳,危阑独凭放歌长。 高鸿望迥暮天碧,野蝶愁牵霜叶黄。 对影作双真自爱,百年强半尚须忙。 深踪懒性过从断,犹忆清吟旧楚狂。