东 dōng 吴 wú 钱 qián 可 kě 竹 zhú 挽 wǎn 诗 shī - - 张 zhāng 仲 zhòng 深 shēn
隐 yǐn 居 jū 结 jié 屋 wū 近 jìn 沧 cāng 浪 láng , , 养 yǎng 得 dé 身 shēn 闲 xián 八 bā 十 shí 强 qiáng 。 。
当 dāng 代 dài 躬 gōng 行 xíng 周 zhōu 礼 lǐ 乐 yuè , , 平 píng 居 jū 犹 yóu 著 zhe 宋 sòng 冠 guān 裳 shang 。 。
竹 zhú 窗 chuāng 入 rù 夜 yè 琴 qín 书 shū 润 rùn , , 花 huā 径 jìng 春 chūn 深 shēn 杖 zhàng 屦 jù 香 xiāng 。 。
一 yī 自 zì 九 jiǔ 原 yuán 魂 hún 梦 mèng 远 yuǎn , , 至 zhì 今 jīn 遗 yí 迹 jī 满 mǎn 林 lín 塘 táng 。 。
东吴钱可竹挽诗。元代。张仲深。隐居结屋近沧浪,养得身闲八十强。 当代躬行周礼乐,平居犹著宋冠裳。 竹窗入夜琴书润,花径春深杖屦香。 一自九原魂梦远,至今遗迹满林塘。