送 sòng 僧 sēng 阐 chǎn 仲 zhòng 猷 yóu - - 张 zhāng 仲 zhòng 深 shēn
雨 yǔ 过 guò 经 jīng 楼 lóu 翠 cuì 壁 bì 凉 liáng , , 散 sàn 花 huā 天 tiān 女 nǚ 近 jìn 禅 chán 床 chuáng 。 。
振 zhèn 衣 yī 自 zì 入 rù 藤 téng 萝 luó 去 qù , , 挂 guà 锡 xī 贪 tān 看 kàn 水 shuǐ 月 yuè 长 zhǎng 。 。
碧 bì 树 shù 当 dāng 门 mén 玄 xuán 鹤 hè 下 xià , , 紫 zǐ 芝 zhī 满 mǎn 地 dì 白 bái 云 yún 香 xiāng 。 。
时 shí 还 hái 许 xǔ 结 jié 庐 lú 山 shān 社 shè , , 准 zhǔn 拟 nǐ 清 qīng 尊 zūn 使 shǐ 客 kè 尝 cháng 。 。
送僧阐仲猷。元代。张仲深。雨过经楼翠壁凉,散花天女近禅床。 振衣自入藤萝去,挂锡贪看水月长。 碧树当门玄鹤下,紫芝满地白云香。 时还许结庐山社,准拟清尊使客尝。