称 chèn 心 xīn 寺 sì 看 kàn 竹 zhú - - 章 zhāng 敞 chǎng
山 shān 深 shēn 无 wú 数 shù 碧 bì 琅 láng 玕 gān , , 爱 ài 静 jìng 人 rén 来 lái 取 qǔ 次 cì 看 kàn 。 。
地 dì 匝 zā 翠 cuì 云 yún 侵 qīn 骨 gǔ 冷 lěng , , 径 jìng 迷 mí 苍 cāng 雪 xuě 蔽 bì 天 tiān 寒 hán 。 。
风 fēng 敲 qiāo 玉 yù 佩 pèi 惊 jīng 清 qīng 梦 mèng , , 月 yuè 浸 jìn 金 jīn 波 bō 起 qǐ 宿 sù 鸾 luán 。 。
我 wǒ 欲 yù 平 píng 分 fēn 僧 sēng 半 bàn 榻 tà , , 烦 fán 君 jūn 日 rì 日 rì 报 bào 平 píng 安 ān 。 。
称心寺看竹。明代。章敞。山深无数碧琅玕,爱静人来取次看。 地匝翠云侵骨冷,径迷苍雪蔽天寒。 风敲玉佩惊清梦,月浸金波起宿鸾。 我欲平分僧半榻,烦君日日报平安。