送 sòng 郑 zhèng 一 yī 作 zuò 客 kè - - 许 xǔ 友 yǒu
苔 tái 绣 xiù 银 yín 刀 dāo 佩 pèi 古 gǔ 囊 náng , , 鸡 jī 声 shēng 勒 lè 马 mǎ 着 zhuó 衣 yī 裳 shang 。 。
挥 huī 杯 bēi 满 mǎn 目 mù 皆 jiē 朋 péng 友 yǒu , , 乱 luàn 世 shì 逢 féng 场 chǎng 即 jí 故 gù 乡 xiāng 。 。
断 duàn 岸 àn 孤 gū 舟 zhōu 千 qiān 里 lǐ 梦 mèng , , 晓 xiǎo 天 tiān 残 cán 月 yuè 万 wàn 家 jiā 霜 shuāng 。 。
悲 bēi 予 yǔ 独 dú 自 zì 看 kàn 花 huā 后 hòu , , 春 chūn 柳 liǔ 深 shēn 深 shēn 冷 lěng 草 cǎo 堂 táng 。 。
送郑一作客。明代。许友。苔绣银刀佩古囊,鸡声勒马着衣裳。 挥杯满目皆朋友,乱世逢场即故乡。 断岸孤舟千里梦,晓天残月万家霜。 悲予独自看花后,春柳深深冷草堂。