并 bìng 蒂 dì 菊 jú 花 huā 为 wèi 七 qī 弟 dì 正 zhèng 仲 zhòng 赋 fù - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
霜 shuāng 落 luò 衡 héng 门 mén 手 shǒu 自 zì 栽 zāi , , 悠 yōu 然 rán 三 sān 径 jìng 并 bìng 枝 zhī 开 kāi 。 。
却 què 疑 yí 兰 lán 泽 zé 同 tóng 心 xīn 者 zhě , , 相 xiāng 约 yuē 寒 hán 皋 gāo 二 èr 仲 zhòng 来 lái 。 。
共 gòng 傲 ào 两 liǎng 山 shān 风 fēng 雨 yǔ 色 sè , , 双 shuāng 浮 fú 重 chóng 九 jiǔ 弟 dì 兄 xiōng 杯 bēi 。 。
东 dōng 篱 lí 从 cóng 此 cǐ 堪 kān 偕 xié 隐 yǐn , , 莫 mò 伴 bàn 灵 líng 均 jūn 楚 chǔ 客 kè 哀 āi 。 。
并蒂菊花为七弟正仲赋。明代。彭孙贻。霜落衡门手自栽,悠然三径并枝开。 却疑兰泽同心者,相约寒皋二仲来。 共傲两山风雨色,双浮重九弟兄杯。 东篱从此堪偕隐,莫伴灵均楚客哀。