劝 quàn 岩 yán 师 shī 酒 jiǔ - - 王 wáng 无 wú 咎 jiù
腊 là 去 qù 东 dōng 风 fēng 渐 jiàn 破 pò 春 chūn , , 凭 píng 轩 xuān 怅 chàng 望 wàng 倍 bèi 凝 níng 神 shén 。 。
鸟 niǎo 鸣 míng 晓 xiǎo 霁 jì 声 shēng 音 yīn 乐 yuè , , 物 wù 被 bèi 阳 yáng 和 hé 气 qì 候 hòu 新 xīn 。 。
佳 jiā 景 jǐng 牵 qiān 怀 huái 吟 yín 稍 shāo 遍 biàn , , 芳 fāng 杯 bēi 到 dào 手 shǒu 举 jǔ 宜 yí 频 pín 。 。
灵 líng 均 jūn 空 kōng 诧 chà 离 lí 骚 sāo 好 hǎo , , 憔 qiáo 悴 cuì 终 zhōng 为 wèi 独 dú 醒 xǐng 人 rén 。 。
劝岩师酒。宋代。王无咎。腊去东风渐破春,凭轩怅望倍凝神。 鸟鸣晓霁声音乐,物被阳和气候新。 佳景牵怀吟稍遍,芳杯到手举宜频。 灵均空诧离骚好,憔悴终为独醒人。