垂 chuí 虹 hóng 桥 qiáo 雨 yǔ 望 wàng - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
落 luò 帆 fān 倚 yǐ 棹 zhào 上 shàng 垂 chuí 虹 hóng , , 城 chéng 郭 guō 参 cēn 差 cī 宿 sù 霭 ǎi 中 zhōng 。 。
荒 huāng 邑 yì 凫 fú 鸥 ōu 狎 xiá 津 jīn 吏 lì , , 水 shuǐ 村 cūn 人 rén 物 wù 点 diǎn 渔 yú 翁 wēng 。 。
断 duàn 云 yún 送 sòng 尽 jǐn 千 qiān 家 jiā 雨 yǔ , , 独 dú 客 kè 吟 yín 残 cán 两 liǎng 岸 àn 枫 fēng 。 。
便 biàn 入 rù 芦 lú 花 huā 最 zuì 深 shēn 处 chù , , 数 shù 声 shēng 短 duǎn 笛 dí 弄 nòng 秋 qiū 风 fēng 。 。
垂虹桥雨望。明代。彭孙贻。落帆倚棹上垂虹,城郭参差宿霭中。 荒邑凫鸥狎津吏,水村人物点渔翁。 断云送尽千家雨,独客吟残两岸枫。 便入芦花最深处,数声短笛弄秋风。