龙 lóng 门 mén 寺 sì 次 cì 韵 yùn - - 周 zhōu 光 guāng 镐 gǎo
东 dōng 望 wàng 龙 lóng 门 mén 入 rù 紫 zǐ 烟 yān , , 江 jiāng 行 xíng 十 shí 里 lǐ 到 dào 诸 zhū 天 tiān 。 。
长 cháng 林 lín 暑 shǔ 尽 jǐn 松 sōng 风 fēng 细 xì , , 匹 pǐ 红 hóng 晴 qíng 飞 fēi 汉 hàn 水 shuǐ 悬 xuán 。 。
一 yī 叩 kòu 法 fǎ 宫 gōng 心 xīn 自 zì 远 yuǎn , , 况 kuàng 逢 féng 珠 zhū 树 shù 月 yuè 初 chū 圆 yuán 。 。
宰 zǎi 官 guān 现 xiàn 出 chū 僧 sēng 休 xiū 讶 yà , , 不 bù 为 wéi 笙 shēng 歌 gē 载 zài 酒 jiǔ 船 chuán 。 。
龙门寺次韵。明代。周光镐。东望龙门入紫烟,江行十里到诸天。 长林暑尽松风细,匹红晴飞汉水悬。 一叩法宫心自远,况逢珠树月初圆。 宰官现出僧休讶,不为笙歌载酒船。