游 yóu 华 huá 藏 cáng 寺 sì 次 cì 水 shuǐ 部 bù 家 jiā 叔 shū 韵 yùn - - 莫 mò 止 zhǐ
江 jiāng 湖 hú 无 wú 地 dì 不 bù 安 ān 恬 tián , , 梦 mèng 里 lǐ 寻 xún 山 shān 兴 xìng 转 zhuǎn 添 tiān 。 。
水 shuǐ 鹢 yì 影 yǐng 飞 fēi 青 qīng 舫 fǎng 小 xiǎo , , 墨 mò 花 huā 香 xiāng 簇 cù 紫 zǐ 毫 háo 尖 jiān 。 。
拈 niān 来 lái 钓 diào 竹 zhú 云 yún 平 píng 帽 mào , , 睡 shuì 足 zú 僧 sēng 堂 táng 月 yuè 满 mǎn 帘 lián 。 。
更 gèng 上 shàng 荒 huāng 丘 qiū 增 zēng 百 bǎi 感 gǎn , , 当 dāng 时 shí 樵 qiáo 牧 mù 禁 jìn 曾 céng 严 yán 。 。
游华藏寺次水部家叔韵。明代。莫止。江湖无地不安恬,梦里寻山兴转添。 水鹢影飞青舫小,墨花香簇紫毫尖。 拈来钓竹云平帽,睡足僧堂月满帘。 更上荒丘增百感,当时樵牧禁曾严。