上 shàng 己 jǐ 知 zhī 百 bǎi 旃 zhān - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
采 cǎi 茗 míng 船 chuán 归 guī 鼎 dǐng 正 zhèng 红 hóng , , 敲 qiāo 扉 fēi 人 rén 起 qǐ 屐 jī 声 shēng 中 zhōng 。 。
无 wú 聊 liáo 花 huā 鸟 niǎo 供 gōng 搜 sōu 句 jù , , 如 rú 戏 xì 江 jiāng 山 shān 碎 suì 剪 jiǎn 桐 tóng 。 。
吟 yín 眺 tiào 多 duō 愁 chóu 憎 zēng 竹 zhú 杖 zhàng , , 诗 shī 狂 kuáng 每 měi 悔 huǐ 忏 chàn 莲 lián 宫 gōng 。 。
佳 jiā 辰 chén 零 líng 落 luò 添 tiān 惆 chóu 怅 chàng , , 野 yě 蝶 dié 空 kōng 阶 jiē 自 zì 飐 zhǎn 风 fēng 。 。
上己知百旃。明代。彭孙贻。采茗船归鼎正红,敲扉人起屐声中。 无聊花鸟供搜句,如戏江山碎剪桐。 吟眺多愁憎竹杖,诗狂每悔忏莲宫。 佳辰零落添惆怅,野蝶空阶自飐风。