秋 qiū 柳 liǔ 八 bā 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
烟 yān 霭 ǎi 依 yī 微 wēi 晓 xiǎo 乍 zhà 清 qīng , , 朦 méng 胧 lóng 残 cán 月 yuè 下 xià 江 jiāng 城 chéng 。 。
露 lù 华 huá 高 gāo 拂 fú 仙 xiān 人 rén 掌 zhǎng , , 霜 shuāng 叶 yè 低 dī 翻 fān 游 yóu 子 zǐ 旌 jīng 。 。
细 xì 柳 liǔ 草 cǎo 深 shēn 何 hé 处 chǔ 垒 lěi , , 长 zhǎng 杨 yáng 风 fēng 急 jí 不 bù 成 chéng 声 shēng 。 。
柔 róu 枝 zhī 可 kě 耐 nài 寒 hán 条 tiáo 冷 lěng , , 雨 yǔ 泣 qì 花 huā 愁 chóu 无 wú 限 xiàn 情 qíng 。 。
秋柳八首 其二。明代。彭孙贻。烟霭依微晓乍清,朦胧残月下江城。 露华高拂仙人掌,霜叶低翻游子旌。 细柳草深何处垒,长杨风急不成声。 柔枝可耐寒条冷,雨泣花愁无限情。