黄 huáng 棣 dì 棠 táng - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
繁 fán 英 yīng 纤 xiān 刺 cì 吐 tǔ 平 píng 蒿 hāo , , 惊 jīng 见 jiàn 金 jīn 钿 diàn 上 shàng 玉 yù 搔 sāo 。 。
锦 jǐn 石 shí 流 liú 黄 huáng 花 huā 影 yǐng 乱 luàn , , 菊 jú 裳 shang 吹 chuī 羽 yǔ 蕊 ruǐ 飞 fēi 高 gāo 。 。
穿 chuān 丛 cóng 瓦 wǎ 雀 què 争 zhēng 难 nán 辨 biàn , , 抱 bào 瓣 bàn 壶 hú 蜂 fēng 坐 zuò 未 wèi 牢 láo 。 。
一 yī 任 rèn 闲 xián 庭 tíng 自 zì 开 kāi 落 luò , , 纷 fēn 纷 fēn 缃 xiāng 绮 qǐ 碎 suì 吴 wú 刀 dāo 。 。
黄棣棠。明代。彭孙贻。繁英纤刺吐平蒿,惊见金钿上玉搔。 锦石流黄花影乱,菊裳吹羽蕊飞高。 穿丛瓦雀争难辨,抱瓣壶蜂坐未牢。 一任闲庭自开落,纷纷缃绮碎吴刀。