金 jīn 子 zi 读 dú 书 shū 城 chéng 南 nán 僧 sēng 舍 shè 题 tí 壁 bì 其 qí 二 èr - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
嗟 jiē 君 jūn 能 néng 寂 jì 寞 mò , , 何 hé 愧 kuì 古 gǔ 之 zhī 人 rén 。 。
世 shì 事 shì 逢 féng 僧 sēng 尽 jǐn , , 文 wén 章 zhāng 得 dé 友 yǒu 真 zhēn 。 。
歌 gē 横 héng 指 zhǐ 冠 guān 发 fā , , 剑 jiàn 许 xǔ 借 jiè 交 jiāo 身 shēn 。 。
无 wú 限 xiàn 风 fēng 尘 chén 色 sè , , 宁 níng 甘 gān 守 shǒu 钓 diào 纶 lún 。 。
金子读书城南僧舍题壁 其二。明代。彭孙贻。嗟君能寂寞,何愧古之人。 世事逢僧尽,文章得友真。 歌横指冠发,剑许借交身。 无限风尘色,宁甘守钓纶。