重 zhòng 游 yóu 南 nán 岳 yuè 登 dēng 飞 fēi 来 lái 有 yǒu 怀 huái - - 湛 zhàn 若 ruò 水 shuǐ
衡 héng 山 shān 入 rù 梦 mèng 扶 fú 床 chuáng 起 qǐ , , 拂 fú 袖 xiù 飘 piāo 然 rán 出 chū 大 dà 荒 huāng 。 。
老 lǎo 爱 ài 江 jiāng 山 shān 得 dé 闲 xián 散 sǎn , , 幸 xìng 逢 féng 尧 yáo 舜 shùn 垂 chuí 衣 yī 裳 shang 。 。
长 cháng 江 jiāng 倒 dào 注 zhù 留 liú 人 rén 意 yì , , 峡 xiá 水 shuǐ 深 shēn 情 qíng 涤 dí 客 kè 肠 cháng 。 。
抚 fǔ 玩 wán 纱 shā 笼 lóng 题 tí 壁 bì 句 jù , , 倚 yǐ 云 yún 南 nán 望 wàng 思 sī 茫 máng 茫 máng 。 。
重游南岳登飞来有怀。明代。湛若水。衡山入梦扶床起,拂袖飘然出大荒。 老爱江山得闲散,幸逢尧舜垂衣裳。 长江倒注留人意,峡水深情涤客肠。 抚玩纱笼题壁句,倚云南望思茫茫。