偈 jì 颂 sòng 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 八 bā - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
五 wǔ 十 shí 三 sān 年 nián 行 xíng 脚 jiǎo , , 走 zǒu 遍 biàn 天 tiān 涯 yá 海 hǎi 角 jiǎo 。 。
早 zǎo 知 zhī 唐 táng 丧 sàng 光 guāng 阴 yīn , , 悔 huǐ 不 bù 闭 bì 门 mén 独 dú 活 huó 。 。
古 gǔ 松 sōng 下 xià 苔 tái 石 shí 憨 hān 眠 mián , , 野 yě 溪 xī 边 biān 筇 qióng 枝 zhī 倒 dào 卓 zhuō 。 。
幽 yōu 鸟 niǎo 啼 tí 春 chūn 水 shuǐ 奏 zòu 流 liú , , 凑 còu 成 chéng 一 yī 曲 qǔ 村 cūn 田 tián 乐 lè 。 。
偈颂十九首 其十八。宋代。释绍昙。五十三年行脚,走遍天涯海角。 早知唐丧光阴,悔不闭门独活。 古松下苔石憨眠,野溪边筇枝倒卓。 幽鸟啼春水奏流,凑成一曲村田乐。