冬 dōng 日 rì 闲 xián 行 xíng - - 程 chéng 通 tōng
岁 suì 晚 wǎn 天 tiān 寒 hán 旭 xù 日 rì 晴 qíng , , 出 chū 门 mén 乘 chéng 兴 xìng 小 xiǎo 郊 jiāo 行 xíng 。 。
白 bái 云 yún 望 wàng 断 duàn 关 guān 山 shān 路 lù , , 黄 huáng 叶 yè 愁 chóu 添 tiān 故 gù 国 guó 情 qíng 。 。
事 shì 业 yè 正 zhèng 须 xū 酬 chóu 壮 zhuàng 志 zhì , , 诗 shī 书 shū 应 yīng 不 bù 误 wù 儒 rú 生 shēng 。 。
归 guī 来 lái 茅 máo 屋 wū 吟 yín 哦 é 久 jiǔ , , 又 yòu 见 jiàn 梅 méi 花 huā 月 yuè 色 sè 明 míng 。 。
冬日闲行。明代。程通。岁晚天寒旭日晴,出门乘兴小郊行。 白云望断关山路,黄叶愁添故国情。 事业正须酬壮志,诗书应不误儒生。 归来茅屋吟哦久,又见梅花月色明。