松 sōng 崖 yá 为 wèi 县 xiàn 人 rén 胡 hú 昭 zhāo 题 tí - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
老 lǎo 髯 rán 踞 jù 石 shí 幽 yōu 且 qiě 贞 zhēn , , 喜 xǐ 君 jūn 卜 bǔ 居 jū 若 ruò 平 píng 生 shēng 。 。
三 sān 更 gēng 绕 rào 地 dì 星 xīng 月 yuè 碎 suì , , 九 jiǔ 夏 xià 半 bàn 空 kōng 风 fēng 雨 yǔ 惊 jīng 。 。
知 zhī 心 xīn 晏 yàn 岁 suì 竹 zhú 连 lián 坞 wù , , 过 guò 眼 yǎn 一 yī 春 chūn 花 huā 满 mǎn 城 chéng 。 。
斸 zhǔ 苓 líng 有 yǒu 约 yuē 幸 xìng 无 wú 拒 jù , , 杖 zhàng 策 cè 来 lái 寻 xún 猿 yuán 鹤 hè 盟 méng 。 。
松崖为县人胡昭题。明代。程敏政。老髯踞石幽且贞,喜君卜居若平生。 三更绕地星月碎,九夏半空风雨惊。 知心晏岁竹连坞,过眼一春花满城。 斸苓有约幸无拒,杖策来寻猿鹤盟。