和 hé 李 lǐ 孟 mèng 芳 fāng 山 shān 中 zhōng 话 huà 旧 jiù - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
尝 cháng 言 yán 数 shù 见 jiàn 便 biàn 成 chéng 亲 qīn , , 十 shí 载 zài 相 xiāng 怜 lián 病 bìng 与 yǔ 贫 pín 。 。
拈 niān 出 chū 清 qīng 诗 shī 同 tóng 讽 fěng 咏 yǒng , , 窨 xūn 来 lái 白 bái 酒 jiǔ 馈 kuì 比 bǐ 邻 lín 。 。
山 shān 中 zhōng 古 gǔ 栎 lì 看 kàn 为 wèi 社 shè , , 谷 gǔ 口 kǒu 闲 xián 云 yún 喜 xǐ 似 shì 人 rén 。 。
残 cán 腊 là 檐 yán 梅 méi 初 chū 放 fàng 萼 è , , 尚 shàng 堪 kān 索 suǒ 笑 xiào 两 liǎng 三 sān 巡 xún 。 。
和李孟芳山中话旧。明代。程嘉燧。尝言数见便成亲,十载相怜病与贫。 拈出清诗同讽咏,窨来白酒馈比邻。 山中古栎看为社,谷口闲云喜似人。 残腊檐梅初放萼,尚堪索笑两三巡。