送 sòng 临 lín 濠 háo 花 huā 仲 zhòng 敷 fū 归 guī 觐 jìn - - 董 dǒng 纪 jì
蒲 pú 叶 yè 青 qīng 青 qīng 芦 lú 笋 sǔn 长 zhǎng , , 渡 dù 江 jiāng 游 yóu 子 zǐ 驾 jià 楼 lóu 航 háng 。 。
不 bù 期 qī 去 qù 路 lù 成 chéng 归 guī 路 lù , , 却 què 认 rèn 他 tā 乡 xiāng 作 zuò 故 gù 乡 xiāng 。 。
水 shuǐ 涨 zhǎng 淮 huái 河 hé 鱼 yú 正 zhèng 贱 jiàn , , 花 huā 开 kāi 野 yě 店 diàn 酒 jiǔ 初 chū 香 xiāng 。 。
倚 yǐ 门 mén 望 wàng 久 jiǔ 清 qīng 明 míng 近 jìn , , 急 jí 急 jí 还 huán 家 jiā 到 dào 侍 shì 傍 bàng 。 。
送临濠花仲敷归觐。明代。董纪。蒲叶青青芦笋长,渡江游子驾楼航。 不期去路成归路,却认他乡作故乡。 水涨淮河鱼正贱,花开野店酒初香。 倚门望久清明近,急急还家到侍傍。