挽 wǎn 丁 dīng 通 tōng 判 pàn - - 黄 huáng 仲 zhòng 昭 zhāo
早 zǎo 擢 zhuó 巍 wēi 科 kē 立 lì 要 yào 津 jīn , , 复 fù 承 chéng 恩 ēn 命 mìng 倅 cuì 南 nán 闽 mǐn 。 。
寸 cùn 心 xīn 清 qīng 夺 duó 冰 bīng 壶 hú 月 yuè , , 一 yī 气 qì 嘘 xū 回 huí 寒 hán 谷 gǔ 春 chūn 。 。
辽 liáo 海 hǎi 不 bù 堪 kān 仙 xiān 鹤 hè 去 qù , , 棠 táng 阴 yīn 空 kōng 见 jiàn 碧 bì 苔 tái 新 xīn 。 。
黎 lí 元 yuán 借 jiè 寇 kòu 今 jīn 无 wú 地 dì , , 惆 chóu 怅 chàng 西 xī 风 fēng 泪 lèi 满 mǎn 巾 jīn 。 。
挽丁通判。明代。黄仲昭。早擢巍科立要津,复承恩命倅南闽。 寸心清夺冰壶月,一气嘘回寒谷春。 辽海不堪仙鹤去,棠阴空见碧苔新。 黎元借寇今无地,惆怅西风泪满巾。