朝 cháo 审 shěn 途 tú 中 zhōng 口 kǒu 吟 yín - - 杨 yáng 继 jì 盛 shèng
风 fēng 吹 chuī 枷 jiā 锁 suǒ 满 mǎn 城 chéng 香 xiāng , , 簇 cù 簇 cù 争 zhēng 看 kàn 员 yuán 外 wài 郎 láng 。 。
岂 qǐ 愿 yuàn 同 tóng 声 shēng 称 chēng 义 yì 士 shì , , 可 kě 怜 lián 长 zhǎng 板 bǎn 见 jiàn 亲 qīn 王 wáng 。 。
圣 shèng 明 míng 厚 hòu 德 dé 如 rú 天 tiān 地 dì , , 廷 tíng 尉 wèi 称 chēng 平 píng 过 guò 汉 hàn 唐 táng 。 。
性 xìng 癖 pǐ 从 cóng 来 lái 归 guī 视 shì 死 sǐ , , 此 cǐ 身 shēn 原 yuán 自 zì 不 bù 随 suí 杨 yáng 。 。
朝审途中口吟。明代。杨继盛。风吹枷锁满城香,簇簇争看员外郎。 岂愿同声称义士,可怜长板见亲王。 圣明厚德如天地,廷尉称平过汉唐。 性癖从来归视死,此身原自不随杨。