咏 yǒng 雨 yǔ 后 hòu 木 mù 芙 fú 蓉 róng - - 黄 huáng 粤 yuè
朵 duǒ 朵 duǒ 枝 zhī 梢 shāo 雨 yǔ 后 hòu 斜 xié , , 高 gāo 秋 qiū 颜 yán 色 sè 为 wèi 谁 shuí 奢 shē 。 。
自 zì 来 lái 玉 yù 质 zhì 同 tóng 新 xīn 雪 xuě , , 漫 màn 改 gǎi 红 hóng 妆 zhuāng 傲 ào 晚 wǎn 霞 xiá 。 。
心 xīn 里 lǐ 未 wèi 干 gàn 千 qiān 点 diǎn 泪 lèi , , 水 shuǐ 边 biān 遥 yáo 听 tīng 数 shù 声 shēng 蛙 wā 。 。
罗 luó 城 chéng 自 zì 古 gǔ 多 duō 奇 qí 种 zhǒng , , 何 hé 日 rì 传 chuán 来 lái 处 chǔ 士 shì 家 jiā 。 。
咏雨后木芙蓉。明代。黄粤。朵朵枝梢雨后斜,高秋颜色为谁奢。 自来玉质同新雪,漫改红妆傲晚霞。 心里未干千点泪,水边遥听数声蛙。 罗城自古多奇种,何日传来处士家。