味 wèi 道 dào - - 白 bái 居 jū 易 yì
叩 kòu 齿 chǐ 晨 chén 兴 xīng 秋 qiū 院 yuàn 静 jìng , , 焚 fén 香 xiāng 冥 míng 坐 zuò 晚 wǎn 窗 chuāng 深 shēn 。 。
七 qī 篇 piān 真 zhēn 诰 gào 论 lùn 仙 xiān 事 shì , , 一 yī 卷 juàn 檀 tán 经 jīng 说 shuō 佛 fó 心 xīn 。 。
此 cǐ 日 rì 尽 jǐn 知 zhī 前 qián 境 jìng 妄 wàng , , 多 duō 生 shēng 曾 céng 被 bèi 外 wài 尘 chén 侵 qīn 。 。
自 zì 嫌 xián 习 xí 性 xìng 犹 yóu 残 cán 处 chù , , 爱 ài 咏 yǒng 闲 xián 诗 shī 好 hǎo 听 tīng 琴 qín 。 。
味道。唐代。白居易。叩齿晨兴秋院静,焚香冥坐晚窗深。 七篇真诰论仙事,一卷檀经说佛心。 此日尽知前境妄,多生曾被外尘侵。 自嫌习性犹残处,爱咏闲诗好听琴。