杨 yáng 林 lín 书 shū 感 gǎn - - 黄 huáng 衷 zhōng
杨 yáng 林 lín 山 shān 色 sè 使 shǐ 车 chē 前 qián , , 尽 jǐn 日 rì 西 xī 风 fēng 吹 chuī 午 wǔ 天 tiān 。 。
水 shuǐ 浅 qiǎn 石 shí 湖 hú 闲 xián 斗 dòu 鸭 yā , , 春 chūn 残 cán 桑 sāng 柘 zhè 转 zhuǎn 闻 wén 鹃 juān 。 。
碧 bì 鸡 jī 谩 mán 走 zǒu 催 cuī 程 chéng 马 mǎ , , 黄 huáng 木 mù 真 zhēn 抛 pāo 弄 nòng 月 yuè 船 chuán 。 。
神 shén 化 huà 不 bù 教 jiào 违 wéi 宿 sù 尚 shàng , , 秾 nóng 芳 fāng 无 wú 限 xiàn 远 yuǎn 游 yóu 篇 piān 。 。
杨林书感。明代。黄衷。杨林山色使车前,尽日西风吹午天。 水浅石湖闲斗鸭,春残桑柘转闻鹃。 碧鸡谩走催程马,黄木真抛弄月船。 神化不教违宿尚,秾芳无限远游篇。