桃 táo 川 chuān 宫 gōng 和 hé 淩 líng 溪 xī 子 zi - - 黄 huáng 衷 zhōng
红 hóng 雨 yǔ 迢 tiáo 迢 tiáo 锦 jǐn 泛 fàn 川 chuān , , 客 kè 从 cóng 何 hé 许 xǔ 系 xì 渔 yú 船 chuán 。 。
情 qíng 深 shēn 不 bù 道 dào 云 yún 峰 fēng 浅 qiǎn , , 业 yè 远 yuǎn 惟 wéi 留 liú 石 shí 磴 dèng 偏 piān 。 。
只 zhǐ 有 yǒu 山 shān 林 lín 称 chēng 小 xiǎo 隐 yǐn , , 幸 xìng 教 jiào 文 wén 墨 mò 托 tuō 高 gāo 贤 xián 。 。
乘 chéng 轺 yáo 又 yòu 是 shì 桃 táo 花 huā 节 jié , , 重 zhòng 为 wèi 秦 qín 人 rén 一 yī 惘 wǎng 然 rán 。 。
桃川宫和淩溪子。明代。黄衷。红雨迢迢锦泛川,客从何许系渔船。 情深不道云峰浅,业远惟留石磴偏。 只有山林称小隐,幸教文墨托高贤。 乘轺又是桃花节,重为秦人一惘然。