代 dài 和 hé 四 sì 首 shǒu - - 黄 huáng 衷 zhōng
沃 wò 沃 wò 清 qīng 髭 zī 渐 jiàn 拂 fú 颐 yí , , 霄 xiāo 程 chéng 宁 níng 卜 bo 遽 jù 衰 shuāi 迟 chí 。 。
闽 mǐn 山 shān 风 fēng 动 dòng 馀 yú 行 xíng 马 mǎ , , 汉 hàn 署 shǔ 香 xiāng 残 cán 自 zì 令 lìng 仪 yí 。 。
作 zuò 赋 fù 有 yǒu 人 rén 悲 bēi 正 zhèng 则 zé , , 登 dēng 楼 lóu 而 ér 我 wǒ 怅 chàng 元 yuán 规 guī 。 。
平 píng 生 shēng 几 jǐ 点 diǎn 交 jiāo 游 yóu 泪 lèi , , 洒 sǎ 向 xiàng 新 xīn 阡 qiān 愧 kuì 后 hòu 期 qī 。 。
代和四首。明代。黄衷。沃沃清髭渐拂颐,霄程宁卜遽衰迟。 闽山风动馀行马,汉署香残自令仪。 作赋有人悲正则,登楼而我怅元规。 平生几点交游泪,洒向新阡愧后期。