雪 xuě 晴 qíng 和 hé 程 chéng 侍 shì 御 yù - - 黄 huáng 衷 zhōng
萧 xiāo 萧 xiāo 平 píng 野 yě 散 sàn 荒 huāng 烟 yān , , 微 wēi 旭 xù 将 jiāng 升 shēng 雪 xuě 后 hòu 天 tiān 。 。
下 xià 食 shí 饥 jī 鹰 yīng 扬 yáng 草 cǎo 际 jì , , 呼 hū 晴 qíng 灵 líng 鹊 què 掠 lüè 车 chē 前 qián 。 。
迢 tiáo 遥 yáo 诗 shī 画 huà 江 jiāng 山 shān 贶 kuàng , , 倏 shū 忽 hū 寒 hán 暄 xuān 造 zào 化 huà 权 quán 。 。
已 yǐ 分 fēn 驰 chí 驱 qū 从 cóng 所 suǒ 适 shì , , 未 wèi 堪 kān 长 cháng 路 lù 况 kuàng 衰 shuāi 年 nián 。 。
雪晴和程侍御。明代。黄衷。萧萧平野散荒烟,微旭将升雪后天。 下食饥鹰扬草际,呼晴灵鹊掠车前。 迢遥诗画江山贶,倏忽寒暄造化权。 已分驰驱从所适,未堪长路况衰年。